33. Nội- Lối ngõ, căn hộ Giáo sư Bê- Ngày
Lâm dắt xe đi ra
phía phố Hàng Thùng. Tó đi theo Lâm.
Đến căn hộ Giáo sư
Bê, Tó níu Lâm lại, đẩy cửa phòng Giáo sư mở toang. Giáo sư đang ngồi thu lu
đọc sách giữa sàn nhà, tai nhét bông, miệng đeo khẩu trang
Tó
(Chỉ Lâm)
Thằng này nó tính toán xong xuôi rồi
giáo sư ơi!
Giáo sư Bê
À thế ạ? Tính thế nào?
Tó
Dốt cộng dốt bằng hai dốt dốt.
Dứt lời Tó
đạp cánh cửa một cái rồi bỏ đi.
Giáo Sư đứng bật dậy, lột phắt khẩu trang.
Giáo sư Bê
Mất dạy!…
Thật không một nền giáo dục nào!…
Cắt qua
34. Ngoại- Phố Hàng Thùng-ngày
Lâm đẩy xe đi ra mặt
ngõ Hàng Thùng. Từ giếng trời, Na chạy ra mặt ngõ Hàng
Thùng, đuổi theo Lâm.
Na chạy ra mặt ngõ
Hàng Thùng. Vỡ òa ra tiếng đập tiếng gõ chói tai.
Lâm chuẩn bị lên xe
đạp đi.
Na
Anh Lâm!
Lâm dừng xe, quay
lại, anh ngạc nhiên nhìn Na. Lâm đẩy xe đến gần Na.
Lâm
Na ăn kem không, anh mua? Hôm nay
anh nhiều tiền lắm.
Na lắc đầu.
Lâm
Ăn trứng cút nhé!
Na lắc đầu.
Lâm
Thế… đi chơi với anh không?…Anh hết việc
rồi.
Na
Chơi đâu?
Lâm
Chơi đâu cũng được. Hôm nay anh nhiều
tiền lắm.
Na lắc đầu.
Lâm
Sao?
Na
Bố cấm không được ra phố.
Lâm
Ừ thôi, bố cấm thì thôi vậy. Anh đi đây.
Lâm mỉm cười chào Na
rồi lên xe, đạp đi. Ná đứng giữa đường phố tấp nập cứ
đứng ngóng theo Lâm.
Cắt qua
35. Nội- Căn hộ ông Tường- Ngày.
Na ngồi đối
diện ông tường. Ông Tường đọc rỉ rả bài giảng đạo đức học của ông.
Bé gái ngồi
bô, cầm bánh mì nhỏn nhẻn ăn.
Sơn ngồi chấm bài giữa sàn nhà.
Ông Tường
La
Cảnh Luân nói: sự hưởng thụ của từng người đã có hạn lượng, nếu biết bớt xa
hoa, cam đạm bạc, có đạo lý lâu dài, thì có thể bồi dưỡng được
tuổi thọ.
Lan đẩy cửa
vào, vẫy vẫy Sơn, rồi nhảy vào toilet, Sơn cũng đi thẳng vào toilet. Lan vui vẻ
chìa ra vỉ viagra.
Lan
Em có cái này.
Sơn chộp lấy
vỉ thuốc ngắm nghía.
Sơn
Uống
thế nào?
Lan
Lần một viên, uống trước một giờ.
Sơn chực bẻ vỉ lấy thuốc. Lan lập tức chộp tay
Sơn giữ lại.
Lan
Không phải bây giờ, nỡm ạ.
Lan
chạy ra khỏi toilet. Sơn đứng ngắm đi ngắm lại vỉ thuốc, chợt anh nhảy lên hét
to một tiếng.
Trong
nhà. Ông tường vẫn rỉ rả đọc.
Ông Tường
Ăn
uống say sưa no béo, làm tối tăm chí khí con người. Nếu chỉ cơm hẩm, canh rau
thì ruột gan thanh thoát, cặn bã không chứa chất
trong bụng, có thể nuôi dưỡng được tinh thần….
Sơn từ toilet
ra, đến chỗ ông Tường, chìa vỉ thuốc ra cho ông Tường.
Sơn
Bố, nhà con kiếm được
rồi.
Ông Tường dừng đọc,
cầm lấy vỉa thuốc đọc kĩ lưỡng dòng chỉ dẫn trên toa thuốc. Mặt ông Tường rạng
rỡ.
Ông
Tường.
Tốt quá rồi.
Nguyên từ gác xép,
vén ri đô, nhóng cổ xuống.
Nguyên
Gì thế bố?
Ông Tường vui vẻ chìa vỉ thuốc ra. Nguyên lập
tức nhảy xuống. Lát sau Liên cũng từ gác xép tụt xuống.
Cô cũng chạy lại xem vỉ thuốc.
Nguyên
Thuốc này có bán ở ta rồi à?
Ông Tường gật
đầu.
Ông Tường
Bố có nhờ một người bạn bên Mỹ mua hộ,
nhưng bên ấy không có đơn thuốc người ta không bán.
Nguyên
(Cười vui vẻ)
Bố
còn mắng hàng lậu nữa không?
(Với Sơn) Em thử một viên nhé?
Liên cấu
Nguyên.
Liên
Thôi ạ!
Liên cười bỏ
chạy ra ngoài. Mọi người cười vui vẻ. Nguyên ôm lưng Sơn xốc lên xốc
xuống mấy lần.
Nguyên
Anh Sơn ơi..Cố lên!... Cố lên!...
Ông Tường
cười, nước mắt rân rấn.
Cắt qua
36. Nội-
Lối ngõ, mặt phố Hàng Thùng, mặt phố Thuốc Bắc- Ngày
Na lẻn ra khỏi nhà,
cô chạy ào xuống cầu thang.
Na chạy trong lối
ngõ về phía mặt ngõ Thuốc Bắc, cô đứng ngó nghiêng.
Bà Tư bắc ghế ngồi
cạnh ngước nhìn Na
Bà
Tư
Mấy giờ rồi?
Na không để ý cứ
nhìn đau đáu suốt dãy phố.
Na quay lui, chạy
ngược về phố Hàng Thùng.
Na vừa nhào ra mặt
phố Hàng Thùng đã thấy Lâm đứng đợi.
Họ đứng nhìn nhau nhăn
rang cười.
Cắt qua
37. Ngoại- Bờ hồ-Ngày.
Chiếc xe đạp
dựng ở góc cây. Na và Lâm ngồi trên ghế đá. Họ ăn kem que.
Lâm
Hồ này nhiều rùa lắm. Nhiều con to bằng
cái nia.
Na
Anh Lâm nhìn thấy à?
Lâm
Ừ, thỉnh thoảng rùa vẫn nổi lên đấy.
Na
Anh Lâm có thích ăn rùa không?
Lâm
Có. Nhưng đắt lắm.
Na
Em cũng thích.
Lâm moi hết
tiền trong túi ra.
Lâm.
Ngần này tiền có mua được một đĩa thịt
rùa không?
Na
Thôi, để tiền ăn kem.
Lâm
Ừ, để tiền ăn kem, nhỉ?
Họ ngồi sát
bên nhau.
Na
Bố em bảo bố em bơi được bên này sang
bên kia đấy.
Lâm
Anh cũng bơi được.
Na
Anh Lâm mà bơi được a? Em chả tin.
Lâm cởi phắt
áo, nhảy ào xuống hồ. Na kêu “ối” một tiếng rồi đứng bật dậy hồi hộp theo dõi
Lâm bơi. Lâm bơi sang bờ bên kia rồi bơi vòng trở
lại. Na thích thú vỗ tay, nhảy lên.
Na
Anh Lâm ơi cố lên! Anh Lâm ơi cố lên!
Lâm bơi đến
sát bờ, đứng nhoẻn miệng cười với Na. Chợt mặt Lâm hốt hoảng, anh tính bài
chuồn. Từ sau lưng Na, hai người bảo vệ xuất hiện, họ đủng đỉnh đi
tới chạy chụp lấy Lâm, xách tai Lâm kéo lên bờ.
Na sợ hãi đứng rúm
ró.
Bảo vệ 1
Táo gan! Ăn cắp cá giữa ban ngày.
Lâm
Cháu không ăn cắp cá. Cháu chỉ bơi
thôi.
Hai bảo vệ chẳng nói
chẳng rằng cứ kéo tai Lâm lôi đi. Na sợ hãi chạy theo Lâm, nước mắt dàn
dụa.
Cắt qua
38. Ngoại -Đường
phố- Ngày.
Na đi
giữa đường phố nước mắt dầm dề.
Hùng đạp xe xích lô đi ngược chiều với
Na. Anh thấy Na, liền cho xe vòng trở lại, đuổi theo Na. Hùng cho xe đi sát Na.
Hùng
Na! Đi đâu đấy?
Na không nói cứ cắm cúi đi.
Hùng
Sao khóc?...Sao khóc… hả?
Na vẫn không
nói.Hùng nhảy xuống, túm lấy vai Na.
Hùng
(quát to)
Có chuyện gì thì nói đi chớ!
Na
Anh Lâm không ăn trộm cá.
Na òa khóc to.
Na
Anh Lâm chỉ bơi thôi, anh Lâm không bắt
cá.
Hùng nhìn Na
ngạc nhiên.
Hùng
Lâm nào?
Na đứng giữa
đường nức nở khóc.
Hùng
(quát to)
Lâm nào?
Na càng khóc
to hơn.
Cắt qua
39. Nội-Căn
hộ ông Tường- Ngày.
Na ngồi đối
diện với ông Tường. Dưới sàn, Hùng xoi nõ điếu cày. Sinh đi đi lại lại nhặt
nhạnh áo quần bẩn của cả nhà ném vào thau lớn chuẩn bị đi giặt.
Sinh
Thằng
Lâm bán than chứ Lâm nào. Con thấy rành rành nó ngồi trước bụng thằng Lâm,
nhìn nhau cười tình tứ lắm. Mới hỉ chưa sạch
mũi mà đã….gay lắm bố ạ.
Hùng
Cô thì lắm chuyện. Ngồi trước bụng thì
làm sao?
Sinh lườm
Hùng.
Sinh
Làm
sao! Đến khi nó làm sao rồi mới trách sao người ta không nói.
Hùng
Chà,
cô theo tôi từ thủa hỉ chưa sạch mũi, có làm sao đâu nào? Cô tốc váy lên trước mũi
tôi lúc cô mấy tuổi, nhớ không?
Sinh bưng thau
áo quần lên, nguýt Hùng.
Sinh
Nói như anh thì nói làm gì!
Sinh hất mặt
bưng thau áo quần ra khỏi nhà.
Ông Tường nhìn không chớp vào mặt Na.
Ông
Tường
Con theo thằng Lâm từ lúc nào?
Na trố mắt
nhìn ông Tường.
Ông Tường
(Đập
bàn)
Từ lúc nào?
Bỗng Na khóc
òa.
Na
Bố ơi anh Lâm không ăn cắp cá!
Ông Tường thở dài
ngao ngán. Hùng rít một hơi dài điếu cày, ngồi dựa
tường phả khói tuôn ra cuồn cuộn.
Hùng
Được
đứa em gái thì dở ngô dở ngọng…
Tam nam bất phúc. Bất phúc mới đúng bố
ạ, chứ đâu chỉ bất phú.
Ông Tường đeo mục
kỉnh, giở cuốn sách dày cộp ra.
Ông Tường
Thôi,
học. (Đọc đều đều) Nghê
Chính Phủ nói: Tiết kiệm mà biết giúp đỡ người khác là nhân, tiết kiệm mà ít
cầu cạnh người khác là nghĩa, tiết
kiệm để làm khuôn phép trong nhà là lễ, tiết kiệm để dạy con cháu là khôn.
Hùng ngồi dựa
tường ngáp một ngáp rõ dài rồi ngủ nghẹo cổ. Na vẫn hai hàng nước mát trân trố nhìn
ông Tường.
Cắt qua
40. Nội- Căn hộ ông Tường-Đêm khuya.
Na vẫn hai
hàng nước mắt, trân trố nhìn trong đêm. Từ gác xép, Lan tụt xuống, cô trần như
nhộng. Lan đứng trơ giữa nhà, rồi như người mộng du, lan đi ra khỏi nhà.
Na ôm
tấm chăn chiên mở cửa đi ra.
Từ gác xép, Sơn tụt
xuống. Anh loạng choạng lần tới nơi để điếu cày. Sơn ngồi bệt, xoi nõ tra thuốc, châm lửa
rít một hơi. Sơn chống điếu cày, gục đầu vào ống điếu. Anh nấc khẽ, đôi vai
rung rung rung.
Ông Tường lồm cồm ngồi dậy, đến bên Sơn.
Ông Tường
Vẫn không được hả con?
Sơn vẫn gục
đầu vào điếu cày, lát sau ngẩng lên, nước mắt dầm dề.
Sơn
Bố ơi, con muốn chết.
Ông Tường
Nói dại con!
Hùng ngồi bật dậy,
anh tới ngồi bên Sơn, nhìn Sơn không chớp. Từ gác xép, Nguyên tụt xuống tới bên
Sơn. Bốn cha con nhìn nhau lặng im trong bóng đêm
đen đặc.
Cắt qua
41. Nội,
ngoại-Lối ngõ-Gác thượng-Đêm khuya.
Na đi ra khỏi nhà,
cô đứng tựa lan can gác hai nhìn xuống gầm cầu thang tầng trệt. Bà Tư
vẫn đang ngồi đếm tiền Đông Dương bên ngọn ngọn đèn hạt đỗ. Na lần cầu thang đi lên. Tận cùng cầu
thang, Na đứng ngửa mặt nhìn khoảng trống vuống trổ lên gác thượng. Na quyết định chui lên gác thượng.
Na nhô đầu lên gác thượng. Lan
lõa thể đứng ôm đầu trong đêm, lặng yên như một bức tượng thạch cao. Na leo lên
gác thượng, chậm rải đi đến bên Lan, nhẹ nhàng khoác tấm chăn chiên lên mình
Lan. Lan giật mình quay lại.
Lan
Sao em biết chị ở đây?
Na không nói,
lẳng lặng ngồi xuống. Lan ngồi xuống theo. Họ ngồi im không nói một lời nào.
Na ngồi dịch sát Lan, tì cằm vào đầu gối
Lan. Lan trùm chăn lên mình Na.
Na
Làm vợ khó lắm phải không chị?
Lan
Ừ, khó lắm.
Na
Thế…làm người yêu?
Lan
Làm người yêu thì thích lắm.
Na
Thích lắm hả chị?
Lan
Ừ, thích lắm.
Na
Thế thì em làm người yêu thôi.
Lan
Ừ,
làm người yêu thôi em ạ. Làm vợ khó lắm…
Thôi,
em ngủ đi. Dựa đầu vào chị mà ngủ. Đêm nào cũng không ngủ thế này thì
sống làm sao?
Na
Chị
hát cho em ngủ đi. Lâu rồi chị không hát, em cũng không ngủ được.
Lan
Ừ, chị hát đây, em ngủ đi…
Lan vỗ nhẹ
vào vai Na, khe khẽ hát một khúc ca trù buồn thăm thẳm.
Cắt qua
42. Nội – Lối ngõ, căn hộ Giáo sư Bê- Sáng
Na đứng trước
cửa căn hộ Giáo sư Bê. Giáo sư đút tiền qua lỗ cửa. Na cầm lấy.
Na
Vẫn bánh bao trứng cút hả ông?
Giáo sư Bê
Ừ,
bánh bao trứng cút. Còn bao nhiêu mua một tệp giấy ăn cho ông, nha.
Na
Vâng.
Na bỏ đi. Giáo sư dí mồm vào lỗ cửa.
Giáo sư Bê
Na ơi! Diêm… mua thêm diêm cho ông nha!
Na
Vâng.
Na đi về mặt ngõ
Thuốc Bắc. Tó đứng tựa tường hút thuốc. Na ngần ngại không muốn đi qua Tó.
Bà Hàng Mã vượt qua
Na, vào lối ngõ. Thân bà to bè đi gần khít Ngõ. Bà đi đến gần Tó. Tó vẫn
đứng duỗi chân, không nhúc nhích.
Bà Hàng Mã
Tránh ra cho người ta đi
Tó đứng thẳng lên,
khoanh tay trước ngực. Bà Hàng Mã nghiêng người đi qua Tó. Bộ ngực đồ sộ của bà
chạm vào cùi tay Tó. Tó nhắm mắt mỉm cười, đưa bàn tay cấu nhẹ vào ngực bà. Lập
tức Bà Hàng Mã trợn mắt phồng má.
Bà Hàng Mã
Á
a, cái thằng này, trẻ không tha già không thương!
Bà Hàng Mã
xông vào bóp dái Tó.
Bà Hàng Mã
Muốn à! Muốn à!
Tó ôm bộ hạ
quằn quại. Na tranh thủ chạy ù qua Tó, đi sau Bà Hàng Mã.
Cắt qua
43. Ngoại- Mặt phố Thuốc Bắc- Ngày
Mặt
ngõ phố Thuốc Bắc. Bà Tư vẫn ngồi trên
chiếc ghế đẩu đầu mặt ngõ. Bà ngước lên nhìn thấy Bà Hàng Mã mặt mày hằm
hằm đang đi tới.
Bà Tư
Mấy giờ rồi?
Bà Hàng Mã
Bà thì giờ nào chẳng giống giờ nào. Hỏi
gì lắm, sốt ruột.
Bà Tư
Thế à?
Bà Hàng Mã
lạch bạch bỏ đi.
Tó thủng thẳng đi
ra. Đến bên bà Tư, ghé sát tai bà.
Tó
Bốn trăm giờ nữa bà ạ!
Bà Tư
Thế à?
Lan lật đật
xách giỏ từ phố đi vào ngõ.
Tó
Lan!
Lan dừng lại.
Lan
Gì?
Tó không nói, nhìn
Lan cười cười. Lan bực mình lườm Tó rồi lật đật bỏ đi. Tó đuổi theo Lan.
Tó
Lan!
Lan dừng lại. Tó lại
nhìn Lan cười cười.
Lan
Sốt ruột!
Dứt lời, Lan
lật đật đi vào. Tó nhìn theo tủm tỉm cười.
Cắt qua
44. Nội-
Căn hộ ông Tường-ngày.
Lan đẩy cửa
bước vào. Nhà không có ai.
Lan lục tủ tìm thuốc. Tìm hết ngăn này
sang ngăn khác, không có.
Lan leo cầu
thang lên gác xép. Chợt Lan sững lại. Nguyên và Liên đang đứng làm tình trên
gác xép.
Gần như Lan tuột tay
rơi xuống sàn nhà.
Lan nằm chết giấc
trong giây lát rồi vội vàng lồm cồm bò dậy chạy ra khỏi nhà, quên cả xách theo
giỏ.
Toilet. Ông Tường nằm giạng chân tay giữa nền toilet.
Vòi hoa sen rót nước thẳng vào bộ hạ của ông.
Ông Tường mở cửa
toilet bước ra cũng vừa lúc Lan xô cửa vào, lật đật lấy giỏ chạy đi.
Ông Tường bước ra
cửa. Thấy Lan vừa chạy vừa ngã dúi dụi dọc lối ngõ, ông khẽ thở dài.
Cắt qua
45. Ngoại- Phố Thuốc Bắc- Ngày.
Na ngửa mặt đi
lơ mơ, tay xách túi đựng bánh bao đi dọc vỉa hè. Có còi ô tô, Na giật mình bừng
thức. Đầu phố, Lâm đang chở hai sọt than rẽ vào phố Thuốc Bắc. Na đứng lại theo
dõi Lâm. Mắt Na sáng lên.
Lâm vừa đẩy xe đi trong ngõ, vừa ngoái lại
nhìn Na. Na đi sau, vừa đi vừa mỉm cười đắm đuối nhìn Lâm.
Cắt qua
46. Nội- Lối ngõ, giếng trời- Ngày
Giếng trời. Lâm
dựng xe. Nhanh chóng gắp than lần lượt đặt cạnh các bếp. Na đứng nhìn Lâm không chớp.
Lâm
Sao nhìn anh dữ thế?
Na
Anh Lâm không ngồi tù à?
Lâm cười phì.
Lâm
Ngồi tù dễ thế thì cả phố đều ngồi tù.
Na
Người
ta bắt anh Lâm cơ mà?
Lâm
Đâu có! Anh bắt người ta chứ! Em không thấy
anh
bắt người ta xách tai anh đấy à?
Na toét miệng
cười. Lâm lấy từ giỏ xe đạp một cái bánh mì.
Lâm
Ăn không?
Na cười cười
không nói gì. Lâm bẻ một nửa bánh mì đưa cho Na. Họ ngồi bên nhau trên bậc cầu thang dưới
cùng.
Lâm
Bánh bà béo ngon nhỉ? Bà còn quệt cho tí bơ nữa đấy!
Na chìa bánh mì ra
trước mặt Lâm.
Na
Bơ đâu nào?
Lâm lập tức
đổi phần bánh mì cho Na.
Na
Đùa đấy, không ăn bơ đâu.
Họ ngồi vừa ăn
vừa mỉm cười nhìn nhau.
Lâm
Cũng biết đùa à?
Na lườm Lâm.
Na
Sao không biết!
Lâm nhăn răng
cười.
Khói từ căn hộ Bà
Hàng Mã bốc ra vài sợi nhỏ.
Lâm ngồi dịch lại
sát Na hơn.
Lâm
Có ăn trứng cút không để anh đi mua?
Na lấy trong
túi ra một cái trứng cút, chìa ra trước mũi Lâm. Lâm tròn mắt.
Lâm
Moi trong bánh bao của giáo sư à?
Na cười gật
đầu.
Na
Hai trừ một bằng một. Giáo sư một, em
một.
Lâm nhăn răng
cười.
Lâm
Na giỏi nhỉ. Biết cả toán trừ.
Na
Em còn biết toán chia nữa cơ. Hai chia
hai bằng một. Giáo sư một, em một.
Na cười hồn
nhiên.
Lâm
Ừ, giỏi nhỉ! Giỏi thế mà không đi học?
Mặt na chợt xịu
xuống.
Na
Em thèm vào.
Lâm
Sao?
Na
Đi học để người ta bảo mình ngu à?
Nước mắt Na
rưng rưng. Lâm đặt tay lên vai Na, vỗ vỗ.
Lâm
Ừ
thôi, thế thì không đi học nữa.
Na nở nụ cười
rất tươi, cô bẻ đôi trứng c
Na
` Một
chia hai bằng mấy?
Lâm
cười ngượng.
Lâm
Anh chịu. Toán lớp năm anh không
biết.
Na
Bằng
một! Em một, anh một. (Na nhét nửa cái trứng cút vào mồm Lâm.)
Đúng không?
Lâm vừa nhai
vừa gật gù.
Lâm
Ừ. Đúng. Ngon.
Na nhìn Lâm,
gương mặt đầy hạnh phúc.
Căn hộ Bà Hàng
Mã khói bốc to hơn.
Cắt qua
47. Nội- Lối ngõ, căn hộ Giáo sư Bê, căn hộ Bà
Hàng Mã- Ngày
Căn hộ Giáo sư Bê. Cái
miệng Giáo sư Bê chìa ra miệng lỗ
Giáo sư Bê
Cháy! Nhà bà Tâm cháy!
Lâm vụt chạy tới căn
hộ Bà Hàng Mã. Khói bốc lên cuồn cuộn. Lâm vụt chạy đi, lát sau cầm cục gạch to chạy
tới ra sức phá khóa cửa. Na chạy tới giếng trời, lấy xô hứng nước.
Cửa mở, Lâm giật lấy
tấm chăn phơi sát tường lối ngõ xông vào nhà, đập túi bụi vào đám lửa bốc
lên từ đống hàng mã.
Na xách hai
tay hai xô nước chạy tới. Cô đổ úp vào đống lửa, lại lật đật xách xô chạy
về phía giếng trời.
Tó chạy ào
tới, anh giật lấy cái chiếu treo trước cửa sổ căn hộ Giáo Sư xông
vào đập lửa tới tấp.
Căn hộ giáo sư
Bê. Tấm chiếu che cửa bị tháo đi. Giáo sư loay
hoay tìm tấm che, che cửa sổ. Tó đạp cửa phòng giáo sư xách xô xông vào nhà,
chạy tới bể nước dự trữ của Giáo sư, vục cả hai xô vào bể. Giáo sư vội vàng chạy tới giữ tay Tó.
Giáo sư Bê
Ây ây, nước sạch, đấy là bể nước sạch!
Tó
(quát)
Tránh ra!
Tó quát to đến
nỗi Giáo Sư giật mình nhảy lùi, ngã ngồi. Tó xách hai xô nước ra cửa. Na chờ ở đó,
cô để hai xô không dưới chân Tó, rồi nhanh nhẹn nhận hai xô nước của Tó,chạy
đi.
Căn hộ hàng Mã. Lâm
vừa dội nước vừa đập lửa. Lửa dần tắt hẳn. Lâm đứng dựa tường thở dốc. Na đi tới,
đứng nép bên Lâm. Tó đi lại, anh đập mạnh vào vai Lâm.
Tó
Được lắm!
Lâm mặt lấm
đầy than, nhoẻn miệng cười.
Cắt qua
48. Nội- Lối ngõ, căn hộ Bà Hàng Mã, căn hộ
Giáo sư Bê- Ngày
Căn hộ Bà
Hàng Mã. Bà Hàng Mã lạch bạch chạy về, vừa đến cửa bà đã khóc rống lên như cha
chết.Bà đứng giữa đống tro tàn cứ thế mà tru lên.
Người từ
hai phố Hàng Thùng và Thuốc Bắc chạy vào xem, chật cứng cả lối ngõ.
Căn hộ giáo sư
Bê. Giáo sư dí mồm sát lỗ cửa.
Giáo sư Bê
Còn
khóc gì nữa! Chút nữa là tiêu tan cả ngõ này rồi. Tôi đã bảo mà, không đề cao
công tác phòng cháy thì có ngày
chuốc lấy tai họa.
Tó đi tới, vỗ
mạnh vào lỗ cửa. Thoáng chốc, cái lỗ trống không.
Hai tay đút túi
quần, Tó túc tắc đi ra. Tó đi tới đâu, mọi người vào xem đứng chật lối ngõ cứ
lùi dần, lùi dần.
Cắt qua
49. Nội- Lối ngõ, giếng trời- Ngày
Ngõ lại vắng
hoe, chỉ còn Lâm và Na ở giếng trời.
Mặt Lâm đầy
nhọ than. Na đứng nhìn Lâm cười khúc khích.
Na
Xem mặt anh Lâm kìa!
Lâm
Sao, đẹp à?
Lâm quệt tay
đầy nhọ than lên mặt. Na cười to hơn. Lâm lại quyệt nữa, Na cươi rũ rượi. Lâm
bất ngờ quyệt tay liên tục lên mặt Na. Na kêu lên, cúi đầu tránh, dúi dụi vào
ngực Lâm.
Lâm ôm Na vào lòng. Họ
lặng đi trong giây phút. Na từ
từ ngước lên nhìn Lâm. Họ
hôn nhau, nụ hôn da diết, say đắm. Hai
cái mặt đầy nhọ than áp vào nhau, nồng nàn.
Vừa lúc ông Tường từ
gác hai đi xuống. Ông đứng sững giữa cầu thang, trợn mắt nhìn Na và Lâm. Ông
Tường từ từ quị xuống, ngồi bệt giữa cầu thang.
Cắt qua
50. Nội-Căn hộ ông Tường- ngày.
Na ngồi đối
diện với ông Tường. Sau lưng Na là Sơn, Hùng, Nguyên.Nước mắt Na đầm đìa. Mặt
ông Tường hầm hầm.
Ông Tường
Vừa
mới nứt mắt đã làm chuyện lăng loàn.Mày có biết mày bao nhiêu tuổi không, Na?
Biết không?
Na vẫn trố mắt
nhìn ông Tường.
Ông Tường
Biết không? (Đập bàn) Biết
không?!
Na giật bắn
mình.
Na
(Mếu máo)
Bố ơi con thích yêu!
Ông Tường điên
lên giang tay chực tát Na, Hùng nhanh tay đỡ lấy tay ông.
Hùng
Bố ơi con xin!
Ông Tường
(Gầm lên)
Cấm! Từ nay cấm cửa cái thằng Lâm cứt
chó đó, nghe không? (Nhìn ba người con
trai trừng trừng) Bố dặn chúng mày nghe không?!
Cả ba con trai
Vâng ạ.
Ông Tường vớ điếu cày, mồi lửa, ngả người rít
một hơi dài. Na và các anh trai vẫn đứng yên lặng trước mặt bố.
Cắt qua
51. Nội-Lối ngõ, cầu thang- ngày, đêm.
Na ngồi ở giữa
cầu thang nhìn xuống giếng trời. Giếng trời trống không. Hình
ảnh Na và Lâm đùa nghịch, bôi nhọ vào mặt nhau và hôn nhau chập chờn trước mắt
Na.
Một người chở than vào. Anh ta dựng xe,
gắp than đặt vào các bếp rồi dắt xe đi.
Mọi người ra giếng
trời, kẻ rửa rau, người nấu cơm. Khói bếp than dần chầm chậm bốc lên trước mắt
Na.
Bà Giáo Viên
cầm một tập phong bì từ ngoài phố đi vào phân phát cho mọi người.
Bà
Giáo Viên
Phường
mời họp dân phố. Sắp giải tán Ngõ này Người ta trùng tu phố cổ.Ai ở đây đều đi
hết. Ai có giấy tờ gốc mới được Nhà nước đền bù,
còn loại giấy tờ mua bán trao tay chỉ được hỗ trợ cho chút ít thôi.
Nhao nhao lên
tất cả.
Tiếng lao xao đàn bà
-Thế thì chết! Cả ngõ này toàn giấy tờ
mua bán trao
tay!
-Chứ sao!
-Nhà
tư sản dinh tê, nhà nước phân phối, bao nhiêu lần trao đi đổi lại, nào ai thấy giấy tờ
gốc?
-Ngày xưa toàn phân phối mồm, làm gì có
giấy tờ!
-Nó-ói-ói! Làm gì có chuyện phân phối
mồm!
-Dào! Nước nổi bèo nổi, chẳng lo. Tôi cứ
ở đây, ai
làm gì tôi nào!
-Ừ đấy!
-Chị ơi, đừng có đùa với ông Nhà nước!
Tiếng lao xao nhỏ dần rồi tắt hẳn. Trước mắt
Na những làn khói mờ dần, sẫm dần, tối dần. Bóng đêm đen kịt. Na ngồi im lìm trong bóng
tối.
Cắt qua
52. Ngoại-
Tầng thượng-đêm khuya.
Tó chậm rải
lên cầu thang, anh đi qua Na, đi mãi lên phía tầng thượng.
Lan ngồi bó gối nhìn
xuống Hà Nội đêm. Tó chậm rải đi đến phía sau Lan. Anh
đứng im sau lưng Lan rất lâu. Tó
bất ngờ ôm lấy Lan. Lan
kêu lên. Tó bịt miệng Lan, đè ngửa Lan xuống. Lan
lấy hết sức đẩy Tó. Tó
kéo rách áo Lan.
Dưới vệt sáng ngọn
đèn đường, cái lưng Tó chuyển động mỗi lúc mỗi gấp. Hai
tay Lan rời ra. Lan khẽ kêu lên, túm
tóc Tó kéo xuống.
Tó rời Lan,
ngã vật ra. Lan chồm dậy, vội vã mặc áo. Lan lao tới đánh Tó. Lúc đầu còn cào
cấu, tát tai, sau Lan cầm dép nện tới tấp vào mặt Tó.
Lan
Đồ chó!... Đồ chó!... Đồ chó! …chê-ết
đi-i!
Tó ngồi yên cho Lan
đánh không hề chống đỡ.
Lan ngã vật ra thở dốc. Tó
nhìn Lan, anh lấy tay từ tốn lau máu mũi.
Tó
(Chân thành, buồn buồn)
Tôi yêu Lan thật mà!
Lan lật sấp, nằm úp mặt khóc nấc lên.Tó lẳng lặng bỏ đi.
Lan
nín khóc, nhổm dậy và sững người : trước mặt cô là Na. Lan chết lặng nhìn Na.
Lan lết đến ôm lấy chân Na.
Lan
Em
không nhìn thấy gì chứ. Không nhìn thấy phải không?
Dưới ánh trăng Na đứng yên như tượng bằng sáp
Cắt qua
53. Nội-Căn hộ ông Tường-Ngày.
Cả nhà quây
quần bên mâm cơm. Sinh xới cơm đưa cho mọi người. Bé gái ngồi cạnh ông Tường. Ông đang gỡ
xương cá cho bé gái.
Na không ăn, chống
đũa trân trố nhìn Lan. Lan cúi mặt ăn cơm, thỉnh thoảng len lén
nhìn trộm Na.
Sinh
Hóa ra cả ngõ không ai có giấy tờ gốc,
mỗi bà Tư có.
Liên
Thì
ngõ này xưa là biệt thự của bà Tư mà! Chồng bà dinh tê vào Nam, san lại giấy tờ
cho bà.
Sinh
Sắp
chết đến nơi lại ẵm một đống tiền!
Hùng
Mình cũng phải tính sao chứ bố?
Nguyên
Cũng
phải đi thôi bố ạ. Mình ở đây quen chứ người ngoài nhìn vào thất kinh, không ai
hiểu nổi.
Ông Tường từ
từ ngước lên lườm lườm nhìn Nguyên.
Ông Tường
Ăn đi!
Na
Bố! Chị Lan…
Lan giật
mình, đánh rơi đũa.
Na
Chị Lan nói: yêu thì thích lắm!
Hùng phì cười
phun cả cơm ra mâm. Sơn, Nguyên ngậm miệng cười khục khục. Ông Tường lại từ từ
ngước lên lườm lườm nhìn Na.
Ông tường
(Khẽ dằn giọng)
Câm mồm!
Nhìn thấy rõ
mặt Lan tái đi, cô đang run lên.
Cắt qua
54. Ngoại-Mặt ngõ phố Thuốc Bắc-Ngày.
Mặt
ngõ phố Thuốc Bắc. Chiếc ghế bà Tư vẫn
ngồi, giờ trống không. Na
đến, ngồi trên chiếc ghế bà Tư vẫn ngồi, mặt ngóng ra phía đầu phố. Đầu phố vẫn tấp nập người và xe. Không thấy bóng Lâm.
Lan xách giỏ từ phố
đi tới. Cô nhìn Na mỉm cười.
Lan
Bà Tư đâu mà em ngồi đó?
Na
Bà ốm.
Tó đứng hút
thuốc gần đấy, đưa mắt mỉm cười chào Lan, Lan tránh ánh mắt ấy, cúi đầu đi vào
ngõ.
Cắt qua
55. Nội- Lối ngõ, gầm cầu thang- Ngày
Gầm cầu thang. Bà Tư
nằm cong queo trên cái hòm sắt lớn, thở mệt nhọc. Lan đi tới, ngồi xuống bên bà Tư.
Lan
Bà ốm hả bà?
Bà Tư ngóc đầu dậy.
Bà Tư
Mấy giờ rồi?
Lan đặt tay lên trán bà Tư.
Lan
Bà ăn gì, cháu mua?
Bà Tư
Nước….
Lan lấy nước,
nâng bà Tư dậy, đỡ cho bà uống nước. Tó đến Gầm Cầu Thang, đứng khoanh
tay, say sưa ngắm Lan từ phía sau. Lan
đặt bà Tư nằm xuống, quay lui, chợt vấp phải Tó.
Lan cúi đầu tránh
Tó, chực đi ra. Tó kéo Lan lại, ôm Lan, hôn rối rít.
Lan đẩy Tó chạy lên cầu thang.
Tó sung sướng, đá
cái lon không bay vù, anh hú lên như sói. Đột nhiên vùng chạy như điên ra phố.
Phía căn hộ Giáo
Viên, lũ trẻ đồng thanh đọc bài.
Cắt qua
56. Nội, ngoại- Lối ngõ, gầm cầu thang- Ngày.
Na tha thẩn đi từ phố Thuốc Bắc ra phố Hàng
Thùng. Na đứng trước mặt ngõ Hàng Thùng hồi lâu
rồi đi trở lại.
Gầm cầu thang. Na
đến bên bà Tư. Bà Tư nằm thiêm thiếp. Na ngồi xuống bên bà Tư, kéo chăn đắp cho
bà. Bà Tư mở mắt nhìn Na.
Bà Tư
Mấy giờ rồi?
Na không trả
lời, lẳng lặng cầm bàn tay khô héo của bà Tư.
Na
Cháu mua đậu hũ cho bà ăn nhé!
Bà Tư kéo Na
lại sát người, phều phào vào tai Na.
Bà Tư
Bà chết… cất tiền cho bà nhé! …Tiền của ông.
Khi nào ông về thì đưa ông….
Na
Vâng….Bà yêu ông à?
Bà Tư cười mếu máo.
Na
Yêu thì thích bà nhỉ?
Bà Tư cười mếu
máo, đầu gật gật, nước mắt chảy dầm dề khắp khuôn mặt sắp tàn lụi của bà.
Cắt qua
57. Nội- Lối ngõ, mặt phố Hàng Thùng- Ngày
Na cầm cái bát
không, rời Gầm Cầu Thang đi ra phía Hàng Thùng. Lâm đạp xe đi qua Ngõ. Na nhìn thấy, cô sững lại giây lát rồi
vùng chạy ra phố Hàng Thùng.
Na chạy ra phố Hàng Thùng. Bóng
Lâm thấp thoáng trong dòng người.
Na
(Gọi to)
Anh Lâm! Anh Lâm ơi!
Tiếng đập gõ
sắt nhôm choang choang át tiếng gọi của Na. Na chạy tơi bời giữa dòng người,
vừa chạy vừa gọi khản tiếng.
Vỉa hè phố
hàng thùng. Na úp cái bát không lên đầu, thất thểu
đi về, vừa đi vừa khóc.
Cắt qua
58. Nội- Lối ngõ, gầm cầu thang- Ngày.
Na bưng
bát đậu hũ đến thì thì Giáo sư Bê đang đỡ bà Tư, bón từng thìa đậu hũ cho
bà Tư. Na đứng trố mắt nhìn.
Bà Tư ăn xong, Giáo
sư đỡ bà nằm xuống, ngồi bên bà. Giáo sư rút tờ giấy đánh máy ra, trải
rộng đặt bên bà Tư. Nhìn rõ trên tờ giấy ghi :
Giấy
chuyển nhượng nhà ở.
Tôi tên là : Hồ Thị Tư, chủ biệt thự
18 E phố Hàng Thùng, nay là Ngõ 106 G.
Đồng ý chuyển nhượng cho Giáo Sư Lê Hùng
Bê 01 căn hộ…..
Giáo sư Bê
Trước sau bà cũng về cõi tiên, xin bà
nhón tay làm phúc…
Bà Tư
(Thều
thào)
Chứng nhận à?
Giáo sư Bê
Vâng. Cháu cũng cô độc như bà, xin bà
gia ơn…
Giáo sư bôi
mực tàu vào ngón tay trỏ bà Tư.
Bà Tư
Bây giờ cũng chứng nhận bằng ngón tay
à?
Giáo sư Bê
Vâng. Ngón tay bà quí hơn vàng đó
bà.
Vừa nói Giáo Sư vừa
ấn ngón tay vào tờ giấy. Giáo sư gấp giấy bỏ vào túi, ngước lên
thấy Na, sau lưng Na là Tó. Ông vội vàng đứng dậy đi. Lập tức Tó kéo cổ áo
Giáo sư lôi lại, thò
tay lấy tờ giấy trong túi Giáo sư, Giáo sư chụp lấy tay Tó giữ lại.
Giáo sư Bê
Mày làm cái gì thế?
Tó lôi tờ giấy trong
túi Giáo Sư ra đọc.
Tó
Bây giờ mới thừa nhận Giáo Sư thông
minh!
Giáo Sư giật
tờ giấy, vội vàng nhét vào túi mình.
Giáo sư Bê
Giáo
sư không thông minh thì lũ vô học như chú mày thông minh à?
Tó đá đít Giáo
sư một cái thật mạnh, khiến Giáo sư ngã dúi.
Tó
Cút!
Giáo Sư lồm cồm bò
dậy phủi đít quần.
Giáo sư Bê
Thật không một nền giáo dục nào!…
Cắt qua
59. Nội, ngoại-Ngõ-Mặt phố Thuốc Bắc-Đêm
khuya.
Na đứng dựa
lan can nhìn xuống gầm cầu thang. Bà Tư nằm cong queo. Cạnh bà, ngọn đèn
dầu hạt đỗ cháy leo lét. Lan
mở cửa bước ra, len lén đi qua Na, xuống cầu thang.
Tó đang đứng ở
giếng trời. Lan xuống, họ ôm nhau hôn thắm thiết. Na quay lại, chợt nhìn thấy
Lan và Tó đang hôn nhau. Rồi họ khoác vai nhau đi vào lối ngõ, ra phố.
Na xuống cầu thang, lặng lẽ đi sau lưng họ.
Na ra mặt ngõ
Thuốc Bắc. Cô đứng nhìn Lan và Tó đang khoác vai nhau đi về phía cuối phố.
Lâm
(off)
Na!
Na quay lại,
thấy Lâm, cô chạy ào tới.
Na
(Gần như reo lên)
Anh Lâm! …Sao anh ở đây?
Lâm.
Anh ngồi đây đã nhiều đêm rồi.
Na sà vào ngực
Lâm. Họ ghì chặt nhau. Hôn nhau. Những chiếc hôn nồng nàn.
Nguyên đi làm ca ba
về, vừa định vào ngõ, chợt thấy cặp trai gái đang hôn nhau, Nguyên đứng lại
nhìn. Lâm vội vàng cởi cúc áo Na, hôn lên bộ
ngực non của Na. Nguyên tiến tới, túm lấy tóc Lâm, hất ngược mặt Lâm lên.
Nguyên
Thằng mất dạy!
Nguyên đấm
mạnh vào mặt Lâm, Lâm ngã nhào. Lâm vừa lồm cồm bò dậy thì Nguyên lại đấm, Lâm
lại ngã nhào. Na rú lên, ôm lấy lưng Nguyên ra sức kéo
lại.
Lâm lồm cồm bò
dậy, ba chân bốn cẳng vụt chạy.
Na vừa khóc vừa đấm thùm thụp
vào ngực Nguyên.
Na
Anh ác lắm!... Ác lắm!... Ác lắm!
Nguyên đứng
yên cho Na đánh. Lát sau, vỗ vỗ vai Na.
Nguyên
Vào ngủ đi em, sắp sáng rồi.
Nguyên ôm vai
Na, đưa Na vào ngõ.
Cắt qua
60. Nội-Căn hộ ông Tường-Ngày.
Na nằm sấp giữa sàn
nhà. Ông Tường ra sức phết roi vào mông na.
Ông Tường
Yêu thì thích….này! Thích… này!Thích…
này!
Nguyên và Sơn đứng
cạnh đấy, sốt ruột nhìn Na bị đánh đau.
Sơn
Thôi bố ơi, em con chừa rồi, bố!
Ông Tường vẫn không dừng tay.
Ông Tường
Chừa này!... Chừa này!
Nguyên giữ lấy
tay ông Tường.
Nguyên
Thôi bố! Em con còn dại mà!
Ông Tường
Tránh ra! (Tiếp tục phết roi) Dại
này!Dại này!
Na vùng dậy,
cầm lấy roi ông Tường.
Na
( Khóc rú lên, gào to)
Bố
dại thì có! Bố không yêu thì bố dại. Con yêu đấy, bố làm gì nào!
Na ngồi vừa đạp chân
vừa khóc. Ông Tường sững lại, ngơ ngác nhìn Na. Na vụt chạy ra khỏi nhà.
Cắt qua
61. Nội- Lối ngõ, cầu thang, gầm cầu thang-Ngày.
Na ngồi ở cầu
thang bó gối nhìn lên khoảng không của giếng trời.
Gầm
cầu thang. Gần như cả ngõ tập
trung nơi bà Tư nằm. Hết người này đến người khác cầm giấy chuyển nhượng nhà,
chen vào cầm tay bà Tư, lăn tay lên giấy. Ai
lăn được thì cầm tờ giấy hồ hởi đi ra. Bà Tư
gần như không biết gì nữa, tay xoãi ra cho mọi người cầm tay mình lăn vào giấy.
Bà Hưu trí
Nhanh lên! Kiểu này chỉ chừng mươi phút
nữa là bà đi thôi.
Bà giáo viên
Ờ, hèn gì bà cứ hỏi giờ hoài mà chẳng ai
biết ý bà.
Tiếng một người
Bà đi rồi!
Một bàn tay
nhẹ vuốt mắt bà Tư. Tất cả im lặng nhìn bà Tư.
Ông Hàng Kèn, Bà
Hàng Mã, Sinh và vài người nữa chạy tới, chen vào chỗ bà Tư. Ông
Hàng Kèn sụp xuống lạy bà Tư
Ông Hàng Kèn
Bà
ơi, bà sống khôn thác thiêng, phù hộ độ trì cho các cháu có chỗ chui vô chui ra…
Nói rồi ông
cầm lấy tay bà Tư, quyệt mực, lăn tay vào tờ giấy.
Bà Hàng
Mã sụp xuống, lạy bà Tư.
Bà Hàng Mã
Con lạy bà trăm ngàn mớ lạy! (Đưa
tờ giấy cho Ông Hàng Kèn) Ông
lăn giùm tôi mấy!
Ông Hàng Kèn
lăn tay vào giấy Bà Hàng Mã. Sinh và một hai người cũng đưa giấy cho Ông Hàng
Kèn. Ông Hàng Kèn điềm nhiên lăn tay vào giấy.
Ông Hàng Kèn
Còn ai nữa không?
(Không
ai trả lời)
Nhập
quan!...Mau đưa kẻo trưa rồi.
Trên cầu thang Na
vẫn ngồi bó gối nhìn lên khoảng trời trong vắt.
Cắt qua
62.
Ngoại-Phố Thuốc Bắc-Ngày.
Đi trước đám tang bà
Tư là Ông Hàng Kèn và năm đứa con trai của ông. Tất cả đang
vừa đi vừa thổi kèn. Quan tài đặt sơ sài trên
chiếc xe tang, trên quan tài dày đặc những cây nến nhỏ.
Mọi
người trong Ngõ lặng lẽ đi sau quan tài. Đám tang đi giữa dòng
người ngược xuôi, đông đúc xe cộ.
Na ngửa măt lơ mơ đi sau cùng, vẫn dáng đi vừa
đi vừa ngủ.
Cắt qua
63. Nội- Căn hộ ông Tường-Đêm khuya
Căn hộ tối
đen, mọi người chìm trong giấc ngủ.
Na ngồi im
lìm trong bóng tối.
Lan từ
gác xép tụt xuống. Cô lén đến bên cái bàn nhỏ, đặt hai tờ
giấy trên mặt bàn. Lan xách gói rón rén đi ra.
Cắt qua
64. Ngoại-Mặt phố Thuốc Bắc-Đêm khuya.
Phố đầy sương
muối.
Tó ngồi trên
xe máy chờ sẵn. Lan xách túi chạy ra, vội vàng ngồi lên
xe.
Na(off)
Chị Lan! Chị đi đâu đấy?
Lan ngoái lại thấy Na đứng ở mặt ngõ, vội vàng
xuống xe, chạy đến chỗ Na.
Lan
Chị đi em nhá!
Na
Chị đi đâu?
Lan
Đi xa lắm.
Na cầm lấy tay
Lan.
Na
(Như
sắp khóc)
Chị đừng đi….
Lan ôm lấy
Na. Họ ôm nhau trong giây lát, rồi Lan vội vã rời Na, bỏ chạy về phía Tó.
Xe vù đi.
Na đứng nhìn
chiếc xe máy chở hai người khuất hẳn sau lối phố.
Na lững
thững đi. Na ngửa mặt vừa đi vừa ngủ trên phố đêm khuya, không một
bóng người.
Na đi mãi, đi
mãi, dần chìm trong sương sớm muối dày đặc.
Cắt qua
65. Nội-Căn
hộ ông Tường-Ngày.
Sơn cầm được
cái gì ném vỡ tan cái đó. Anh như một người điên, đập phá tha hồ trong nhà.
Bé Gái đứng ở góc
nhà khóc thét. Ông Tường ngồi gục đầu bên chiếc bàn
nhỏ. Trước mặt ông là hai tờ giấy của Lan để lại. Tờ thứ nhất đề : Đơn xin
li hôn.Tờ thứ hai đề : Con lạy bố, con đi. Trong
khi Sơn đập phá, ông Tường không một lần ngước lên.
Nguyên mở cửa.
Anh đứng nép bên tường nhìn Sơn đập phá. Thấy bé gái khóc, Nguyên bế bé gái
lên. Hùng chạy vào. Anh đứng trơ ra trước
cửa.
Sau một hồi
đập phá tơi bời. Sơn rũ xuống. Đoạn anh vùng dậy, cầm dao phay lao ra cửa.
Sơn
Tôi phải tìm giếtt con dâm phụ!
Hùng đẩy Sơn
trở lại.
Hùng
Thôi em!
Mặt Sơn đỏ
ngầu.
Sơn
Tránh ra!
Anh có mất đâu mà
anh xót!
Hùng
(Từ tốn)
Trách người cũng phải nghĩ đến mình… Không
làm chồng được mà cứ ép người ta là vợ là vô lương!
Lúc này ông Tường
mới từ từ ngước lên. Ông nhìn xoáy vào mắt Hùng.
Ông Tường
Bố
đấy. Bố vô lương đấy. Bố biết em mày không làm chồng được cũng cứ ép em mày lấy vợ
cho bằng được….
Hùng cúi đầu
nín thin.
Sinh và Liên
hớt hãi chạy vào. Thấy nhà tan hoang, cả hai đứng sững, len lén nhìn ông Tường. Ông
Tường hướng về phía Liên, Sinh.
Ông Tường
Sao rồi?
Sinh
Cái Na bỏ theo thằng Lâm bán than bố ạ.
Ông tường
cười gằn một tiếng rồi bất thần cầm lọ hoa nhỏ trên bàn ném mạnh vào tường.
Ông Tường
Hết!
Ông Tường đập
đầu xuống bàn. Lát sau ngước lên nhìn các con.
Ông Tường
Chúng
mày cũng liệu đường mà đi đi. Mình bố ở đây thờ phụng mẹ chúng mày là được rồi.
Đi đi…Còn đứng trương mắt ra làm gì?!
(Đập bàn) Đi đi!
Mọi người len
lén đi ra.
Cắt qua
66 . Nội-Căn hộ ông Tường-Ngày.
Căn hộ
ông tường. Đèn không bật sáng.
Ông Tường ngồi yên bên chiếc bàn nhỏ
trong bóng sáng mờ mờ của căn hộ.
Căn hộ đổ nát, hoang
tàn. Tiếng đục tường vang lên đều đặn.
Tiếng khoan tường thỉnh thoảng lại rít
lên.
Cắt qua
67. Nội- Lối ngõ- Ngày
Các căn hộ đều
vắng hoe, đồ đạc đã dọn đi sạch, cửa mở toang, các bức tường ngăn đã được đập
vỡ. Tiếng đập tường, đục tường, khoan tường
vang lên chói tai.
Ánh sáng từ
hai mặt phố dần ùa vào, sáng bừng lên từng khúc một.
Căn hộ
ông Tường. Ông Tường ngồi yên
như một pho tượng gỗ mục.
Hai cánh cửa căn hộ
ông bỗng bật mở. Gió và ánh sáng ùa vào căn hộ đổ
nát của ông.
Ông
Tường đứng dậy, loạng choạng đi ra cửa. Ông đứng tựa cửa nhìn ra.
Tầng trệt ngõ phố
của ông lúc này đã rỗng không, nắng gió tràn đầy.
Hết.
Lưu ý:
1 Đây là kịch bản phim
nhựa, không lấy kb này để làm phim ti vi.
2. Kịch bản này giành
cho đạo diễn Lưu Trọng Ninh, muốn thay đạo diễn khác phải có ý kiến của tác giả
Nguyễn Quang Lập.
Tác giả: Nguyễn Quang
Lập- 0977964274
0 nhận xét:
Đăng nhận xét