Chân dung
Ở phim Đời cát, Nhuệ Giang có công phát hiện ra Mai Hoa. Giang có năng
khiếu thiên bẩm về casting, nó chỉ đâu trúng đó, nhiều phim của Đặng Nhật Minh
và Thanh Vân thành công có một phần đóng góp quan trọng của Nhuệ Giang trong
việc chọn đúng diễn viên cho đạo diễn.
Một lần tình cờ Nhuệ Giang vào xem
kịch ở 5B Võ Văn Tần, thấy Mai Hoa diễn vai bà mẹ, một vai phụ chạy vô chạy ra được
vài lần, nói dăm ba câu, chỉ cần thế thôi Nhuệ Giang bám lấy Mai Hoa ngay lập
tức. Giang đem ảnh ra cho mình và Thanh Vân xem, nhìn ảnh đã thích đến khi gặp được
người thì sướng rêm.
Thanh Vân vui vẻ khoác vai Mai Hoa
nhìn mình cười cười, nói đã trúng mạ cát trắng chưa anh Lập, mình nói trúng rồi
trúng rồi. Khi đó Mai Hoa mắt sáng long lanh, nói đã chắc chọn em chưa để em cười
phát cho đã. Thanh Vân cười cười không nói gì, mình biết ý Thanh Vân, nói chắc
rồi đó, không chọn em thì chọn ai. Mai Hoa tay múa lăm vông, nói ke ke ke năm
ni sao mà em may quá trời luôn.
Trước đó Mai Hoa chẳng ai chú ý,
kịch cũng như phim đóng toàn vai phụ, lại toàn vai bà già không mấy ấn tượng,
nhận đựơc một vai chính phim nhựa, lại một vai như vai bà Thoa đối với Mai Hoa
còn hơn cả một giấc mơ.
Vào phim nó lăn xả không kể chết, mấy tháng quay phim ở Quảng Bình dưới
cái nắng đổ lửa nó vắt kiệt sức đến nỗi người khô quắt da đen thui. Đơn Dương
nói em đóng phim để chết à, sao mà dữ vậy ta. Nó nhăn răng cười, nói thành công
đựơc phim này em chết cũng đã.
Mai Hoa thành công thật, khi xem
bản nháp đầu tiên mình đã rất thích, phục nhất là cái dáng chạy lón thón của nó
trên cát y chang đàn bà quê cát. Đến khi phim hoàn thành, chính nó lồng tiếng
vai nó thì xem mê đi, rất khó bắt được một lỗi nào đáng kể.
Mình trả lời phỏng vấn ti vi khẳng định
vai nó đóng, tuyệt không chê một chỗ nào. Nó gọi điện ra hốt hoảng rối rít, nói
anh ơi anh ơi, anh nói vậy chết em,
trong này người ta nói ông Lập phong thánh cho Mai Hoa sớm quá, mình cười hì
hì, nói ai nói kệ họ, có sao anh nói vậy.
Nói thật Liên hoan phim Châu Á-
Thái Bình Dương lần thứ 15 mình không tin lắm Đời Cát nhưng lại tin vô cùng Mai Hoa sẽ được giải vàng , nó cũng
khấp khởi mừng thầm. Đến khi Trương Mạn Ngọc bay sang thì nó ngồi thừ, nói thôi
rồi, đến cái giải rút em cũng hổng có đâu.
Nhưng giải vàng vẫn vào tay nó, khi tên nó được
xướng lên, cả hội Đời cát ôm nhau
nhảy cà tẩng hò hét vang trời, nó đứng chết giấc chừng nửa phút rồi bừng tỉnh,
luống cuống lập cập lên sân khấu. Nó nhận cái cúp từ tay Lương Triều Vĩ, lại đứng
chết giấc. Có lẽ suốt đời nó không có hạnh phúc nào to lớn hơn hạnh phúc đêm
hôm ấy.
Mai Hoa số khổ, đàn bà thân trắng
mặt đen không lận đận cũng truân chuyên. Trông nó khi nào cũng tất bật, kể cả
khi ăn chơi nhảy múa cũng hớt hãi như sợ mất một cái gì. Mình nói em số khổ, cố
kiếm lấy thằng nào giỏi làm ăn mà nhờ câỵ, nó cười nhăn nhó, nói em biết rồi,
nhưng thằng nào vậy ta.
Hôm mình vô Saì Gòn, nó nói để em
kêu ba thằng đến đây cho anh xem mặt. Mình trợn mắt nói nhiều vậy a, nó cười hi
hì, nói một thằng mê em, một thằng em mê, một thằng bố mẹ nó mê em.
Mình nói chuyện vợ chồng là duyên phận, xem
mặt bắt hình dong nhiều khi sai bét đấy. Nó ngồi thừ, thở vô thở ra, nói đàn bà
cực thấy mồ, động đến chuyện chồng con là hồi hộp kinh hồn. Mình nói hay lấy
quách thằng H. đi cho rồi, nó thở hắt ra không nói gì.
Thằng H. thương Mai Hoa thật lòng,
thằng này làm chồng ai thì nó hầu người đó tới số, tính tìn cũng mềm mỏng, đông
bè bạn, lắm người thương. Hôm đám cưới Thanh Sơn- Hồng Ánh mình và thằng H.
ngồi nhậu suốt đêm, nhắc đến Mai Hoa thằng H. ngồi ngẩn ngơ, mắt rưng rưng. Nó
nói Mai Hoa không thương em cũng phải thôi, hồi đó em trên răng dưới ca- tút,
lại rượu chè be bét, ai người ta thương nổi.
Suốt đêm uống rượu, cứ lâu lâu
thằng H. lại gọi điện sang Úc nói em sao rồi, khi nào về. Sau mới biết cứ hễ say là nó lại gọi điện cho
Mai Hoa, cũng chỉ hỏi em sao rồi khi nào về. Mình nói mày gọi gì lắm, tiền điện
đâu cho thấu. Thằng H. cười như mếu, nói Mai Hoa mót chồng không bằng mót phim,
em không bỏ Mai Hoa, Mai Hoa không bỏ phim, sao rồi Mai Hoa cũng về nước.
Từ ngày Mai Hoa phải tấp sang trời
Úc, lấy một ông Việt Kiều, chuyện Mai Hoa liệu có về nước để đóng phim không
thành đề tài của những người quan tâm đến nó.
Nhuệ Giang hỏi Thanh Vân,
Thanh Vân hỏi mình, mình hỏi Hồng Ánh,
Hồng Ánh hỏi Nhuệ Giang, cứ chạy đèn cù vậy, chẳng ai biết chẳng ai dám chắc.
Mình gọi điện hỏi Mai Hoa, nói chồng em ra sao, nó cười hì hì, nói dzậy thôi
dzậy thôi. Thoảng trong tiếng cười có vị đắng.
Rút từ Bạn văn 1
0 nhận xét:
Đăng nhận xét